Tự khúc ngày hè
Qua hôm nay, ta sẽ chẳng thuộc về nơi này. Chỗ ta vẫn ngồi sẽ được thay bằng gương mặt khác. Một nụ cười khác và những con người cũng khác. Phút chốc thấy chông chênh với những thứ đã qua. Người ta có quyền nhớ, có quyền quên. Đó cũng là đặc ân mà tạo hóa ban tặng cho họ. Quên cái gọi là nỗi buồn để ta an nhiên bước qua những đổ vỡ, nhớ cái gọi là kỷ niệm để ta vững vàng bước tiếp trên dòng đời ngược xuôi.Cơn gió thì thào khẽ chạm bờ vai ai... Ta nghe nhịp tim mình đập những nhịp đập chẳng bình thường. Hát thầm một khúc đã quen, chợt thấy nghèn nghẹn, chẳng tròn câu hát.
Ta vẫn thuộc từng con đường, vẫn nhớ tất cả thầy cô, bè bạn. Qua hôm nay, những thứ ấy sẽ dành cho một người nào đó khác. Dòng lưu bút sáng nay nhòe đi trong đáy mắt, bao nhiêu ngày tháng hiện về, đủ đầy cảm xúc trong ta. Mỗi dòng lưu bút là một con người, một nỗi nhớ và một phần ký ức của ta.
Dừng lại với dòng lưu bút của nhỏ lớp trưởng: “Gòm của tớ! Qua hôm nay, cậu được tự do rồi. Hãy luôn là cậu nhé, Gòm bé bỏng của 12A2”, ta bật cười trước nhỏ lớp trưởng nghiêm nghị ngày nào. Lật khẽ từng trang lưu bút với những nét chữ thân quen. Thằng Tâm - đứa nổi tiếng khô khan của dân chuyên Toán cũng đầy ắp những dòng chữ tình cảm đến nao lòng: “Được học chung với chúng mày là hạnh phúc lớn lao. Hãy luôn nhớ về nhau, dẫu ngoài kia dòng đời tất bật, mải mê...”. Bím tóc ngày nào cùng ta trong đội tuyển văn cũng tỷ mẩn từng dòng mực tím rưng rưng: “Thời gian ơi! Cho ta gửi lại/Kỷ niệm một thời sách vở, bút nghiên/Hàng ghế đá nằm yên mê mải/Có giữ giùm ta một thuở yêu người?”.
Ta đọc từng dòng thơ viết vội, bao nhiêu ký ức cứ tìm về. Sẽ giữ mãi trong tim những kỷ niệm tròn nguyên, chảy tràn trong nỗi nhớ. Cô chủ nhiệm - người có dòng lưu bút ngắn nhất: “Vững vàng em nhé”. Vỏn vẹn bốn từ, nhưng đầy ắp tình yêu thương. Cô dừng bút, ngoái đầu lại để tránh giọt nước mắt chực trào trên khóe mi. Tất cả đều lưu lại, tròn nguyên trong ký ức những đứa học trò sắp bước vào ngưỡng cửa tương lai.
Khẽ lật từng trang, từng trang. Ta lướt qua những người bạn, những kỷ niệm. Những con chữ sẽ nhòa đi vì thời gian, năm tháng nhưng nó sẽ mãi bên ta, vỗ về những hoài niệm, ngày xưa...
Nguyễn Chí Ngoan
(An Ninh - Kiên Giang)
Tin cùng chuyên mục
- Chung kết cuộc thi "Em yêu làn điệu dân ca" học sinh phổ thông tỉnh Thái Bình năm 2025 07.04.2025 | 07:17 AM
- Vun đắp đam mê nghệ thuật truyền thống lứa tuổi học sinh 05.04.2025 | 15:54 PM
- Giáng sinh tràn đầy phúc lạc 26.12.2022 | 08:37 AM
- Viết cho mùa hoa cải 12.12.2022 | 08:58 AM
- Chạm đông 07.11.2022 | 09:00 AM
- Nhạc sĩ quê lúa lan tỏa niềm tin chiến thắng Covid-19 20.09.2021 | 09:13 AM
- Lặng nghe hoa loa kèn 05.04.2021 | 10:28 AM
- Đọc “Gió Thượng Phùng ” 28.12.2020 | 10:14 AM
- Pháo đài đồng bằng 26.10.2020 | 11:25 AM
- Pháo đài đồng bằng 19.10.2020 | 14:02 PM
Xem tin theo ngày
-
Gặp mặt cựu chiến binh, cựu thanh niên xung phong và chiến sĩ cách mạng bị địch bắt tù đày
- Thống nhất nội dung, chương trình kỳ họp để giải quyết công việc phát sinh đột xuất HĐND tỉnh khoá XVII
- Tập huấn về phát triển khoa học, công nghệ và đổi mới sáng tạo, chuyển đổi số
- Tiếp tục nâng cao hiệu quả công tác phòng, chống và kiểm soát ma tuý
- UBND tỉnh: Làm việc với Tổng công ty Khí Việt Nam – Công ty Cổ phần (PV GAS) về phương án cấp khí LNG trên địa bàn tỉnh
- Giới thiệu cuốn sách “Đỗ Ngọc Quán - Người cộng sản trung kiên”
- Hơn 1,5 triệu đại biểu tham dự hội nghị toàn quốc quán triệt, triển khai thực hiện Nghị quyết Hội nghị lần thứ 11 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII
- Tổng Bí thư gặp mặt cán bộ lão thành cách mạng, người có công, gia đình chính sách tiêu biểu
- Hội nghị Ban Thường vụ Tỉnh ủy
- Tập trung tháo gỡ khó khăn cho doanh nghiệp